Vật chất giúp người ta sống thoải mái và xứng đáng hơn ; nhưng cũng chính nó làm cho kẻ yếu lòng đánh mất phẩm giá cao quí của con người.
Đứng trước ngưỡng cửa cuộc đời, tôi cảm thấy trao đảo trước những biến đổi của xã hội. Các chuẩn mực đạo đức văn hoá dường như đang lung lay. Đâu là ranh giới giữa đời sống thoải mái và một đời sống quá phụ thuộc vào vật chất, đâu là ranh giới giữa hạnh phúc và lầm lạc ?
27.10.2017-Thứ Sáu Tuần XXIX Thường Niên.
54 Đức Giê-su cũng nói với đám đông rằng : "Khi các người thấy mây kéo lên ở phía tây, các người nói ngay : ' Mưa đến nơi rồi ', và xảy ra đúng như vậy. 55 Khi thấy gió nồm thổi, các người nói : ' Trời sẽ oi bức ', và xảy ra đúng như vậy. 56 Những kẻ đạo đức giả kia, cảnh sắc đất trời, thì các người biết nhận xét, còn thời đại này, sao các người lại không biết nhận xét ?
57 "Sao các người không tự mình xét xem cái gì là phải ? 58 Thật vậy, khi anh đi cùng đối phương ra toà, thì dọc đường hãy cố gắng giải quyết với người ấy cho xong, kẻo người ấy lôi anh đến quan toà, quan toà lại nộp anh cho thừa phát lại, và thừa phát lại tống anh vào ngục. 59 Tôi bảo cho anh biết : anh sẽ không ra khỏi đó trước khi trả hết đồng kẽm cuối cùng."
57 "Sao các người không tự mình xét xem cái gì là phải ? 58 Thật vậy, khi anh đi cùng đối phương ra toà, thì dọc đường hãy cố gắng giải quyết với người ấy cho xong, kẻo người ấy lôi anh đến quan toà, quan toà lại nộp anh cho thừa phát lại, và thừa phát lại tống anh vào ngục. 59 Tôi bảo cho anh biết : anh sẽ không ra khỏi đó trước khi trả hết đồng kẽm cuối cùng."
Cầu nguyện:
Lạy Cha, xin cho biết sáng suốt nhận ra con đường đúng đắn cho cuộc đời. (Hosanna)
NGUỒN: TGPSG.NET
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét